Người đàn ông chuẩn mực của tôi

Dịu dàng nhưng thật mạnh mẽ, trầm lắng nhưng cũng rất sôi nổi… Đó là những tính từ có thể nói về người đàn ông chuẩn mực của tôi. Học IT nhưng lại mê kinh doanh, anh là người khá điềm tĩnh nhưng luôn biết quan tâm và biết tạo tiếng cười cho người khác. Anh bù đắp cho tính nóng vội, bốc đồng của tôi để hai đứa cùng trưởng thành và bên nhau cho đến tận bây giờ, khi chúng tôi đã cưới nhau năm năm và có hai bé trai đáng yêu.

Tôi quen anh từ cuối chiến dịch Mùa hè xanh 2004 khi hai đứa còn học đại học. Ngày đó, tôi là con bé sinh viên hoạt bát lắm lời, còn anh là chàng sinh viên CNTT trầm tính, ít nói. Là con gái, tôi thường hay hờn dỗi thất thường. Chính anh là người đã dạy cho tôi sự điềm tĩnh. Sau chiến dịch mùa hè xanh, anh trở thành tài xế chở tôi đi học. Mỗi lần ngồi sau lưng anh, tôi cảm thấy được chở che bởi bờ vai rộng, lại có thể cảm nhận được sự tinh tươm của nếp áo sơ mi được ủi cẩn thận. Tôi yêu anh từ khi đó, và càng yêu hơn khi khám phá ra anh là người đàn ông rất biết quan tâm đến gia đình và luôn biết tạo tiếng cười cho người khác.

Một lần đi uống cà-phê, đúng lúc vào dịp trung thu, chúng tôi mang bánh trung thu ra cùng ăn và thắp nến. Lát sau, anh dúi vào tay tôi ảnh cả gia đình anh rồi giới thiệu từng người, một cách tình cảm nhất tôi từng thấy ở một người đàn ông. Anh còn kể có lúc đi học anh đã khóc nhè vì nhớ ba mẹ. Tôi bật cười và cảm động quá, tự hỏi sao trên đời lại có người đàn ông sống tình cảm đến vậy. Chắc chắn sau này sẽ yêu vợ con lắm.

Lần đầu về nhà tôi chơi, ba má tôi cũng bị anh thuyết phục một cách ngoạn mục. Lúc chúng tôi mới về, má tôi đang lúi húi sau bếp làm món gà hấp tỏi. Anh chạy vào bếp hít hà rồi khen lấy khen để. Lời khen không khó nói, nhưng má ít được nghe vì ba thường không nói những lời như vậy nên má tôi gặp là mến anh ngay. Ngoài thái độ kính trọng và hòa nhã, anh luôn tạo sự thoải mái cho mọi người bằng khả năng lắng nghe và đưa đẩy câu chuyện của mình. Có anh, cả nhà lúc nào cũng rôm rả dù đề tài chỉ là cây trái, vườn tược. Tôi cũng học được từ anh cách khen ngợi và khuyến khích người khác. Phong cách này giúp tôi rất nhiều trong công việc.

Năm 2007, sau khi tốt nghiệp đại học một năm, tôi và anh kết hôn. Cuộc sống vợ chồng lúc êm đềm, lúc sóng gió. Chính sự điềm tĩnh và chân thành của anh đã giúp chúng tôi vượt qua tất cả. Rồi chúng tôi có đứa con trai đầu lòng. Anh trở thành trợ lý đắc lực của tôi trong việc chăm sóc con cái. Buổi sớm, anh tinh tươm trong áo sơ mi, quần tây đi gặp đối tác, chiều về lại xắn tay áo phụ vợ rửa chén, giặt tã cho con. Căn nhà ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.

Và tôi, có lẽ là người vợ may mắn khi có một thời gian làm việc cùng anh chung một công ty, được nhìn thấy phong cách điềm tĩnh, tự tin của anh khi xử lý công việc. Tự hào nhất là đồng nghiệp ai cũng yêu mến anh vì anh luôn hòa nhã, ân cần với mọi người. Và anh cũng chính là người bạn luôn lắng nghe, cùng tôi chia sẻ những khó khăn trong công việc.

Giờ đây, khi đã là vợ chồng năm năm và có hai đứa con trai đáng yêu, mỗi lần ngồi phía sau lưng anh, tôi vẫn yêu sao nếp áo sơ-mi giản dị, vẫn yêu mùi hương quen thuộc của người đàn ông đã đồng hành và là điểm tựa vui buồn cho mình suốt những năm qua. Hạnh phúc nhất là tình yêu anh dành cho tôi vẫn như ngày nào.

Chuẩn mực không phải điều gì cao xa không thể với tới. Chồng tôi không phải là người hoàn hảo, cũng không phải người quá chăm chút cho bề ngoài, nhưng anh biết phải làm thế nào để luôn xuất hiện tự tin, đàng hoàng nhất. Và điều quan trọng chính là sự điềm tĩnh, chân thành, biết quan tâm đến người khác để cuộc sống luôn vui vẻ, hạnh phúc.

Người tham dự: Hứa Thị Bích Tuyền

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *