Tôi không hẳn là fan của ca sĩ Anh Tuấn (cựu thành viên nhóm nhạc F5), càng không phải là bạn thân của anh. Tôi chỉ là một người bình thường được biết anh, dõi theo từng công việc anh làm dù đó là trong nghệ thuật hay xã hội. Tham gia chương trình tìm kiếm sự chuẩn mực nam giới do Tổng Công Ty Cổ Phần May Việt Tiến phát động, tôi chỉ muốn giới thiệu về một góc rất khác của anh ngoài nghệ thuật: lòng bác ái và luôn sống cho mọi người.
Có thể bạn cho rằng tôi đã nói quá! Nhưng nếu chỉ mượn mỹ từ “bác ái” đó để nói về anh thì tôi nghĩ là chuyện bình thường. Bởi tôi từng tận mắt thấy anh hăng hái xung phong tham gia các chương trình từ thiện ở Chùa Diệu Giác (quận 2), ở xóm nghèo quận 8… Anh rất nhiệt tình và luôn là cánh chim đầu đàn kêu gọi bạn bè ủng hộ. Tôi từng bắt gặp anh tay xách những phần quà mà anh thức cả đêm để gói ghém, để sắp xếp trao tặng cho những người già tại Hội dưỡng lão Thị Nghè. Tôi từng cùng anh rong ruổi ngoài phố khuya phát áo cho người lang thang không nơi ẩn náu giữa trời sương.
Với bản tính sôi nổi, luôn làm người khác phải bật cười mỗi khi tiếp xúc, trò chuyện, Anh Tuấn đã tạo cho họ những ấn tượng đẹp về anh. Bởi ở anh, họ thấy rất gần gũi và không khoảng cách. Còn nhớ, hàng năm cứ mỗi dịp lễ Phật Đản anh lại cùng những người bạn nghệ sĩ lập nên những chương trình giao lưu, hát mừng tại các chùa. Điều này không phải ai cũng làm và thích làm.
Có lần đứa bạn tôi đùa rằng, Anh Tuấn cũng chỉ bình thường thôi mà, đâu có hoạt động gì nổi bật?. Biết là nói đùa nhưng tôi cũng không kềm được cảm xúc. Nếu như ai cũng có thêm một trái tim nữa để yêu thương ngoài một trái tim để sống thì có lẽ sẽ hiểu được sự “bình thường” của anh đã mang lại hơi ấm cho biết bao người khó khăn. Công việc nghệ thuật ở anh như một cái duyên nghề nhiều hơn là làm theo trào lưu người nổi tiếng. Anh vẫn lặng lẽ hát, và lặng lẽ tiếp diễn những công việc anh đam mê mà không cần sự tán thưởng hay tung hô.
Ở anh, tôi nhận thấy tình người, nhận thấy sự san sẻ yêu thương mà thuở đời nay có bao nhiêu người được như vậy? Mượn câu nói của ai đó tôi không nhớ rõ để tạm kết bài tham gia này: “Cái tâm và cái đức của bạn mới có giá trị lâu dài. Hãy cho đi tình yêu thương để nhận lấy tình yêu thương…”. Thật vậy, tôi thấy anh sống rất tự tại và bình an. Chúc anh mãi nhiệt huyết như thế!
Người tham dự: Bùi Ngọc Thảo Vy