Anh sếp chuẩn mực của chúng em!

Có lẽ trong mỗi bước ngoặt của cuộc đời chúng ta, ai cũng đều chọn cho mình hình ảnh của một người mà chúng ta luôn ngưỡng mộ và làm hình tượng cho chúng ta phấn đấu trong cuộc sống. Lúc còn nhỏ – ước gì lớn lên con sẽ giống như ba mẹ, những lời ba mẹ dạy lúc nào cũng đúng, con luôn tự hào về ba mẹ và sẽ cố gắng để không làm ba mẹ buồn lòng. Khi cắp sách đến trường – em sẽ nổ lực học tập để trở thành một người có ích cho xã hội, sẽ truyển đạt những kiến thức quý báu mà Thầy Cô đã dạy cho em đến với đàn em sau này. Đặt chân vào giảng đường Đại học – được tiếp cận với những tấm gương vĩ đại của đất nước, những chính khách của thế giới, những nhà thương gia đại tài trong xã hội – Thầm nhủ rằng mình phải học hỏi và đọc sách nhiều hơn nữa để có thể biến ước mơ của mình thành hiện thực trong tương lai…

Khi rời khỏi cổng trường đại học, với một nhiệt huyết của tuổi trẻ, tôi vẫn giữ quan niệm của mình, dù làm ở bất cứ nơi đâu, tôi sẽ chọn cho mình một người sếp thật tốt để mình được tiếp tục học hỏi và được cống hiến những kiến thức mà ba mẹ, thầy cô, những nhà chính khách mà mình đã được trao dồi và rèn dũa trong 22 năm qua…Và Sếp của tôi – người mà tôi rất tự hào được gọi là Sếp đã giúp cho tôi thực hiện được mong ước này. Một người rất đặc biệt trong tôi và mọi người!

Thời điểm tôi vào công ty cũng chính là những nền móng đầu tiên mà sếp cùng với mọi người bắt đầu xây dựng, một công ty truyển thông với một số vốn nhỏ (so với các tập đoàn lớn cùng ngành) và với những kinh nghiệm cũng nhỏ với nghề, với châm ngôn của sếp “ Không có việc gì không thể thực hiện được”, Sếp cùng với chúng tôi đã đào bới tất cả những công việc nhỏ nhặt nhất, thức bao đêm trước màn hình máy tính với những bản thiết kế layout cùng designer, những giấy phút hồi hộp khi lén leo lên những tòa nhà cao nhất thành phố để shooting được bức hình độc (bật mí vì lên để lên những tòa nhà đó bạn phải bỏ ra vài trăm đô – thế là phải tìm mọi cách để chui vào thôi, tiết kiệm trong thời điểm khó khăn là quốc sách), những chồng báo chất đầy xung quanh cùng với các số liệu rating để đưa ra được một plan PR tốt, những buổi trưa rực nắng và những cơn mưa khuya túc trực ngoài địa điểm thi công, những tô mì gói pha lẫn với nước mưa, những ổ bánh mì giữa sân vận động nắng gắt cháy da và vài li trà đá giải tỏa cái mệt mỏi…Và tất cả “những” ấy chỉ đề tìm kiếm một chút gọi là kinh nghiệm lận lưng với đối tác.

Trong ngành truyền thông của chúng tôi, việc sáng tạo ra những ý tưởng thật độc đáo và tạo ra những thông điệp mạnh đối với thương hiệu của khách hàng là điều tiên quyết để chiến thắng được đối thủ, có những lúc cả team ngồi xoay mãi chẳng ra được một ý tưởng nào ổn, tưởng chừng như bỏ cuộc với dự án này vì quá sức thì sếp chúng tôi lại là người luôn xông xáo, vực dậy tinh thần của chúng tôi để cùng tìm ra được concept tốt nhất và rồi tất cả mọi người hăm hở bắt tay vào lên proposal cho ý tưởng của mình, thiết kế phải làm việc cực lực, team dự án phải lên kế hoạch và bảng dự toán tài chính hợp lý… Và hình ảnh của sếp lâu lâu lại ở team này, phút chốc lại chạy qua team khác, rồi vò đầu bức tóc với bộ phận kế toán vì nghĩ nguồn tài chính hạn hẹp nếu lỡ present thành công thì tiền đâu mà thực hiện dự án lớn này đây. Nhưng rồi tất cả đều được dẹp qua một bên, chúng tôi sẽ đi present với khách hàng vào ngày hôm sau và chúng tôi đã thành công…

Có lẽ các bạn đều sẽ cảm nhận được niềm vui này với chúng tôi, khi mà mọi nổ lực của chúng ta đem lại một thành quả tốt cho người khác và được ghi nhận. Rất đẹp và rất đáng quý phải không! Làm nghề ai trong chúng ta đều phải có cái tâm, chỉ những điều tốt đẹp xuất phát từ tâm huyết của mình mới có thể đem lại kết quả tốt đẹp. Sếp hay chia sẻ với chúng tôi: “Tiền chúng ta có thể kiếm lại được nhưng mối quan hệ, và hình ảnh của công ty trong suy nghĩ của khách hàng khi đã đánh mất đi sẽ khó mà tìm lại được” Vì thế dù có phải khó khăn cách mấy, đánh đổi như thế nào và dù có phải chịu lỗ trong dự án khi những phát sinh trong công việc thì cũng phải cố gắng thực hiện những gì đã cam kết với khách hàng của mình. Đó có lẽ là kim chỉ nam cho tất cả chúng tôi học tập và làm theo những suy nghĩ và quan niệm này của Sếp.

Sếp của chúng tôi là thế! Không bao giờ bỏ cuộc, luôn đem lại sự hài hước và những tiếng cười cho chúng tôi trước những khó khăn của công việc và trong cuộc sống. Giữa nhân viên chúng tôi và Sếp dường như được gắn chặt bởi mối quan hệ Sếp – Nhân viên, Anh – Em, Thầy – Trò, cùng làm, cùng học hỏi và cùng chia sẽ những suy nghĩ, động viên những khó khăn trong cuộc sống. Và thế mà đã 4 năm trôi qua, chúng tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều, có thể gánh vác được nhiều hơn để Sếp không còn lo lắng như xưa nữa, bao nhiêu đổi thay- vấp ngã – niềm vui, bao nhiêu thăng trầm và rồi Công ty chúng tôi cũng đã bước thêm một bậc thang mới, tìm những hướng đi mới để phù hợp với sự phát triển của xã hội và kinh tế hiện nay…Thuyền to thì Sóng sẽ lớn, và lại phải đối đầu với những nổi lo khác lớn hơn, nhưng Sếp vẫn như xưa, luôn nhiệt huyết và tràn đầy năng lượng, sẽ chẳng điều gì có thể làm chúng tôi gục ngã “Make it possible – Do it Your way” – Một quan niệm mới…Thế đấy, Anh Sếp của chúng tôi lại truyền bá những tư tưởng như thế vào đầu chúng tôi nữa rồi, xem ra cũng thú vị phải không các bạn!

Trải qua những điều này, tôi và mọi người rất là ngạc nhiên khi được biết một cậu ấm như sếp, luôn được ba mẹ cưng chiều không bao giờ động tay vào một việc nào từ nhỏ thì tại sao có thể làm được những điều như thế chứ? Một cây văn nghệ lãng tử, một người chỉ biết đem tiếng cười mua vui cho các bạn trong trường sao có thể thay đổi đến như thế? Một người chỉ biết tự chăm sóc cho mình mà làm sao có thể chăm sóc cho gần trăm con người được như thế? Và một người luôn giản dị, hình ảnh rất đặc biệt khi ra hiện trường hay ở công ty: quần phông, áo thun, dép lê, cặp đeo chéo, nụ cười luôn chờ sẵn trên khuôn mặt. Xem ra cũng chưa thể có phong cách của Sếp lắm, Vậy tại sao lại khác biệt quần tây, áo sơ mi, giầy tây, Ipad và Iphone là người bạn đồng hành khi xuất hiện trước đối tác? Chính Vì sếp là người đầu tàu, phải luôn nổ lực để giữ con tàu mình đi đúng hướng và tiến về đích, phải có trách nhiệm với những con người đang ở trên tàu và những thủy thủ đang giữ neo. Và đã là Sếp thì không được bỏ của chạy lấy người đối với nhân viên! Chúng tôi gọi đó là tình người.

Sếp chúng tôi là thế! Tự hào lắm thay khi được làm nhân viên của Sếp! Một lời cảm ơn đến Sếp mà chúng tôi chưa bao giờ nói ra! Cảm ơn Sếp của chúng em!

Người tham dự: Nguyễn Thị Phương Thảo

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *